wén niǎo shēng yǒu gǎn闻鸟声有感
liú nián rǎn rǎn qù wú qíng, rì yè xī tóu bù gǔ shēng.流年冉冉去无情,日夜溪头布谷声。chéng guō suī cún rén huàn jǐn, lìng wēi yīng huǐ xué cháng shēng.城郭虽存人换尽,令威应悔学长生。
wén niǎo shēng yǒu gǎn聞鳥聲有感
liú nián rǎn rǎn qù wú qíng, rì yè xī tóu bù gǔ shēng.流年冉冉去無情,日夜溪頭布穀聲。chéng guō suī cún rén huàn jǐn, lìng wēi yīng huǐ xué cháng shēng.城郭雖存人換盡,令威應悔學長生。
流年冉冉去无情,日夜溪头布谷声。城郭虽存人换尽,令威应悔学长生。
陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。...